Ta thôi ước một mối tình thắm mãi
Để bao lần ngần ngại chữ yêu đương
Kiếp nhân sinh vốn dĩ đã vô thường
Hồn đồng cảm tựa nương âu cũng vẹn
Đời ngắn ngủi đừng buông lời hứa hẹn
Mỗi trăng về cùng cạn chén tâm giao
Sống chân phương nhẹ ru tiếng ngọt ngào
Và chia sớt những niềm đau trăn trở
Trời run rủi nếu mai này dang dở
Tạ ơn người đoạn duyên nợ tri âm
Khẽ nghiêng tai nghe từng nốt thăng trầm
Ôm kỷ niệm, thì thầm câu ly biệt
Mình thương trọn … nên đâu còn hối tiếc !
You must log in to post a comment.